Thơ thẩn

Bỏ Lại Mùa Thu

( Thơ cho Cõi Lặng Im )

Người bỏ lại mùa thu tôi từ độ
Trăng chưa rằm tháng tám lòng giăng mưa
Câu thơ ướt chảy dài theo nỗi nhớ
Câu thơ buồn đọng lại vũng sầu xưa

Người bỏ lại dấu chân tình rêu mục
Chiều tương tư giọt nắng úa bên trời
Câu thơ nghẹn như một lời thú tội
Câu thơ mềm như lệ ấm trên môi

Người bỏ lại mùa thu tôi từ độ
Gió vàng thu chưa nhuộm áo thu vàng
Câu thơ rụng như một dòng sương vỡ
Sương vỡ buồn trắng xóa cõi nhân gian

Người bỏ lại
Thôi
Đành thôi
Bỏ lại
Trăng chưa rằm
Khuyết mãi cuộc trăm năm
Tôi về giữa vườn thu xưa réo gọi
Gọi tên người vọng suốt cõi tình không.

LÊ VĂN TRUNG

Advertisement

Mười Hai Tháng Sáu

For June           –           Strawberry Supermoon June 2022

trăng của nhà ai trăng một phương
nơi đây rượu đắng mơ đêm trường
ờ, đêm tháng sáu mười hai nhỉ
Tố của Hoàng ơi ! hỡi nhớ thương !
là thế, là thôi, là thế đó
mười năm thôi nhé mộng tan tành
mười năm trăng cũ ai nguyền ước !
Tố của Hoàng ơi ! Tố của anh
tháng sáu mười hai – từ đấy nhé
chung đôi – từ đấy nhé lìa đôi
em xa lạ quá đâu còn phải
Tố của Hoàng xưa , Tố của tôi
men khói đêm nay sầu dựng mộ
bia đề tháng sáu ngày mười hai
tình ta ta tiếc, cuồng ta khóc
Tố của Hoàng, nay Tố của ai ?
tay gõ vào bia mười ngón rập
mười năm theo máu hận trào rơi
học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp
khúc Cổ bồn ca gõ hát chơiKiều Thu hề Tố em ơi !
ta dương lửa đốt tơi bời Mái Tây
Hàm Ca nhịp gõ khói bay
hồ xừ xang xế bàn tay điên cuồng

Kiều Thu hề trọn kiếp thương
sầu cao ngùn ngụt mây đường tơ khô
xừ xang xế xự xang hồ
bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên

Kiều Thu hề Tố hỡi em !
nghiêng chân rốn bể mà nghe lửa bùng
xế hồ xang khói mờ rung
nhịp vươn sầu tỏa năm cung ngút ngàn

Vũ Hoàng Chương

Chỉ là xót xa

Mình đã có bao lần trong giấc mộng
Buổi hẹn hò, tay nắm cả trời xanh
Mắt biêng biếc màu biển mơ, ước vọng
Vàng nắng tươi nụ cười ấm, ngoan lành

Vời năm tháng bao mùa qua mỏi ngóng
Xao xác hồn nghìn nốt nhạc thiết tha
Một ngày đến chông chênh bờ ảo vọng
Thăm thẳm buồn,
Chỉ còn lại xót xa

Chỉ là xót xa,
Chỉ là xót xa
Trên tấm lụa rực rỡ màu nhung nhớ
Có chiếc lá co mình yên ắng lạ
Cô độc thương giấc mộng vỡ nhạt nhòa

Con đường đấy gió ngậm ngùi mang trả
Một tấm tình,
Chỉ còn lại xót xa

Duong Phuong Linh (25/10/19)

 

Cảm hứng từ :
Những bước chân ngậm ngùi thiết tha
Những ước mơ hẹn hò đã qua
Có tiếc thương kỷ niệm chúng ta
Chỉ là xót xa”
(NTM – Mây Bốn Phương Trời)

Mộ Hoài Độc Ẩm

 

Ly này ta rót mời ta
Chưa uống đã thấy xót xa phận mình
Mới ngày nào tóc còn xanh
Mà nay đã bạc, đã giềnh, đã thưa.
Rót thêm ly nữa mời ai?
Chìa tay mời bạn cõi ngoài vân du
Cỏ xanh đất mát ngàn thu
Trong hơi gió thoảng ai ru hồn người.
Chiều cuối năm lá vàng rơi
Ly này ta rót mời người áo xanh
Lòng mưa ngâu, nắng hong hanh
Vàng rêu mái lá, buồn tênh mây trời.
Ly nầy em của ta ơi!
Gươm quăng hố thẳm, ta mời ta sao ?
Ngựa hồng tung vó trời cao
Áo sòng xưa đã giũ vào hư không…
Lưng trời giọt đại hồng chung
Quyện theo tiếng mõ mịt mùng quạnh hiu
Vô ngôn chiều ngẩn ngơ chiều
Vật vờ trôi giạt con diều đứt dây
Ly nầy uống nữa thì say
Trốn tà huân cánh én bay về nhà
Một mình ta uống cùng ta
Mộ hoài độc ẩm xót xa phận mình
Mới ngày nao tóc còn xanh

Trần Phong Giao
(Cuối năm 1993)

góc giáo đường như tháng mười hằng năm …

góc giáo đường như tháng mười hằng năm, em thắp nến dâng lời cầu nguyện 
có lời nguyện nào xóa được nỗi nhớ không anh ?

Giữa tim em
Bạch lạp cháy…
Giữa tim em và Thu
Xin tháng 10 nguôi giông gió
Em vẫn để một khe cửa hở
Lạnh có nhiều…
Sao đốm lửa đau run ?

Ngày 15
Chiếc lá vàng chưa quên
Rụng sau mùa Nguyệt Thực
Trăn trở một vì sao vừa rớt
Dòng phù vân, vô sắc, lênh đênh
Có lẽ nến cũng nhớ anh
Em tự hỏi bóng mình qua nhập nhoè ảo ảnh
Mắt chợt ướt.. từ 20 năm
Mình hạnh phúc vẫn còn lệ nóng ?
Chỉ là không gian vắng
Nỗi niềm chưa biết chia xa
Em đặt trên bàn nhánh hoa
Dường như bốn mùa về vẫn nở
Đáy cốc rượu vàng pha
Em không chấp nhận nắng chiều vụn vỡ
Ở đâu đó có bài thơ
Mong manh cảm xúc từng hơi thở
Ở đâu đó có em anh
Đan khăn mùa đông bằng sợi nhớ
Ở đâu đó có biển tình
Sóng vẫn dâng bờ ngực nhỏ…
Thắp màu đêm, đêm nay
Lấp lánh hoa đăng bằng mắt
Cả bầu trời sao mai
Giữa tim em ngọn lửa hồng không biết tắt

pk – cpsn

Nguồn : FB Phương Khanh Phạm

Trăm Năm Rồi Cũng Khói Sương

 



” Trăng tàn, trăng lặn đồi Tây
Sương tan quyện lẫn áng mây vô thường
Ngày lên thoáng chốc tà dương
Trăm năm rồi cũng khói sương đi về “

Thì thôi mộng ảo tìm nhau
Giữa cơn nhớ gọi niềm đau khôn cùng
Chập chờn hư thực tương phùng
Đôi bờ chia giữa muôn trùng cách xa

Thì thôi “giấc mộng Nam Kha”
Sầu tư một cõi đời ta cũng đành
Tàn thu lá lại lìa cành
Theo chân gió cuộn mong manh kiếp này

Thì thôi cạn chén cùng say
Nhốt lòng bão nổi những ngày cuồng mơ
Tử sinh chẳng đợi đâu chờ
Bên bờ tục lụy nghi ngờ bước chân

Thì thôi duyên mệnh phù vân
Từ trong tiền kiếp tần ngần lửa hương
Trăm năm mộng hóa khói sương
Luyến lưu những hẹn nghìn thương luân hồi

KQĐ – Phạm Thu Liễu

Chẳng bao giờ dậy nữa

em ngủ trong rừng cây
giữa mùa hè rực rỡ
bày hạc không về đây
lá xanh. mềm hơi thở

em ngủ trong mùa thu
những hàng cây lưng gù
gánh tình tôi héo rụng
ngày sau trong tâm tù
nhớ em trăng rất muộn

em ngủ trong mùa đông
cánh đồng tôi nước ròng
em đi qua bến sông
nhớ gì chăn gối cũ
linh hồn tôi ăn năn
về giữa ngày giá buốt

em ngủ trong mùa xuân
mùa xuân đã âm thầm
bàn chân khua góc phố
tôi rơi cùng cô đơn
em còn không tiếng nói?

em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.

Du Tử Lê

Trăng, em!

 

Nửa đêm nằm mộng thấy người
Em nghe trăng vỡ lưng đồi bên kia
Mộng em diễm ảo đời xưa
Tặng ai một nửa hồn chưa muộn phiền
Người quay di rất an nhiên
Em, vầng trăng nhạt nỗi riêng đợi chờ

Vâng thì em trót tương tư
Hỡi người hờ hững nghiệp từ trăm năm !

ntcctc

Tìm Nhau Dưới Trăng

Tìm Nhau Dưới Trăng – Tranh Tú Ân- Nguyễn Ngọc Tuấn

 

Người ơi !
Cho em hỏi một lời
Bao giờ người trỏ lại
Mắt buồn …tình vội trông
Vu vơ lời muốn nói
Mộng ước của mình em
Vơi nặng cả ân tình?
Người đếm cho em nhé
Đã bao ngày vắng nhau?
Những chiều đan nhung nhớ
Đường khuya một bóng về
Chiều nay nhìn ngọn gíó
Mây sao chẳng đón người ?
Lấp đầy những chiều không
Người bảo rằng đang nhớ
Em lại đong đầy mong
Bàn tay em nhỏ bé
Giữ sao hết tình này
Em gửi người một nửa
Đừng làm nửa kia buồn
Người hứa đi người ơi

Khuyết Danh
******

Khúc Tháng Sáu

 

rồi thì tháng sáu cũng qua đi
tháng sáu với quán cà phê, đường phố bụi mù và những chuyến xe buýt anh nhẩn nha ngồi từ đầu bên đông đến đầu bên tây thành phố
trong triệu triệu gương mặt người, anh có tìm thấy em không?
rồi tháng sáu qua đi
ly cà phê thơm thơm ngón tay anh bối rối
chờ đan vào những ngón tay em mong mỏi
vẫn ngàn xa
xa quá
tháng sáu rồi qua đi
em hỏi anh sài gòn có gì vui không?
điều gì làm anh nhớ nhất?
là những chuyến xe sáng sáng chiều chiều đông nghịt
hay những chuyến xe trưa trưa vắng ngắt
anh bấm vào những con số
chờ bên kia không trung là một giọng cười em?
tháng sáu rồi qua đi
anh cũng vậy
cũng ra đi dù sài gòn vẫn giăng mưa chiều tháng sáu
chỉ mình em về lại
cây mận bên hiên nhà mùa này không có trái
vẫn dịu dàng ngan ngát một mùi hoa
tháng sáu sẽ đi qua
cũng như cơn mưa chiều nay rồi cũng tạnh
duy có một điều ở lại

là dấu chân anh ở một góc hồn em

thơ của quỳnh

Dạ Quỳnh Nguyễn