Ở một góc đời giữa mùa gió nổi
Giữa cơn mưa chợt tới lạnh mặt người
Em co ro khi lìa vai tiễn biệt
Lặng nhìn nhau …hồn tựa xác lá rơi
Giọt mong manh vỡ bên đường rất vội
Nỗi nhớ còn chùng lấp cả ngăn tim
Con dốc khuya buồn bã đứng im lìm
Em bóng lẻ nhạt nhòa trong mưa bão
Gió hắt hiu hàng cây mờ sương ảo
Bịn rịn lòng tay níu giữ bàn tay
Ôm không tròn mộng ước nên hao gầy
Buông tóc rối đường ngược chiều…ngả rẽ
Mưa dầm dề sũng đôi lòng quạnh quẽ
Em một phương Anh một hướng lao đao
Bâng khuâng gì nhốt khói tương tư vào
Thả vũ trụ hơi ngập tràn nỗi nhớ
Mưa vẫn rơi từng đợt bong bóng vỡ
Cánh hoa tàn theo nước kiếp phù du
Chia tay nhau lối về lạc mịt mù
Đời bỗng lạ, hoang vu từ ly biệt…
KQĐ
Nỗi Đau Muộn Màng
Ngô Thụy Miên – Tuấn Ngọc