Phạm Công Thiện

Mùa Xuân Bay Thành Khói

MistySpring1

Mùa Xuân bay thành khói
Tôi ca hát một mình
Suốt đời không biết nói
Nước chảy tràn con kinh

Quá khứ bay lên trời
Biến thành cánh chim non
Tôi quì hôn lá mới
Đau khổ trắng linh hồn

Hư vô đổ ra khơi
Kỷ niệm trôi qua cầu
Bãi chiều không người tới
Tình nhỏ quên từ lâu

Xuân bay trắng núi đồi
Tôi nằm ngủ mơ chim
Bỗng hét lên trong tối
Ngồi dậy thức trắng đêm

Trời cuối năm gác trọ
Đèn tắt suốt đêm dài
Con chim mười năm đó
Bay về đậu nơi đây

Hơi thở giết thời gian
Bướm nằm chết thang lầu
Tiếng chim ru ngày tháng
Máu chảy về sông sâu

Suốt đời không biết nói
Tôi ngồi thức một mình
Đốt thuốc lên nhìn khói
Đêm vọng về vô minh.

Phạm Công Thiện

Copyright© 2013 – The Estate of Pham Công Thiên.

Advertisement

Đi

Đã đi rồi đã đi chưa?
Thượng phương lụa trắng đong đưa giữa trời
Đã đi mất hẳn đi rồi
Hà phương tịch mịch trùng khơi phong kiều
Chuẩn hình thiên đỉnh cô liêu
Lửa bay thành ngọn hồng điều mật ngôn
Đại huyền biến ngưỡng phiêu tôn
Tiền thân Tây Tạng nhập hồn chiêm bao
Áng nga nga nặng bạch hào
Một luồng sáng rực chiếu vào trái tim.

Phạm Công Thiện

Khúc thứ 8


mười năm qua gió thổi đồi tây
tôi long đong theo bóng chim gầy
một sớm em về ru giấc ngủ
bông trời bay trắng cả rừng cây
gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
trong mơ em vẫn còn bên cửa
tôi đứng trên đồi mây trổ bông
gió thổi đồi thu qua đồi thông
mưa hạ ly hương nước ngược dòng
tôi đau trong tiếng gà xơ xác
một sớm bông hồng nở cửa đông

Phạm Công Thiện

Mùa Xuân




Mùa xuân bay thành khói
tôi ca hát một mình
suốt đời không biết nói
nước chảy tràn con kinh

quá khứ bay lên trời
biến thành cánh chim non
tôi quì hôn lá mới
đau khổ trắng linh hồn

hư vô đỗ ra khơi
kỷ niệm trôi qua cầu
bãi chiều không người tới
tỉnh nhỏ quên từ lâu

xuân bay trắng núi đồi
tôi nằm ngủ mơ chim
bỗng hét lên trong tối
ngồi dậy thức trắng đêm

trời cuối năm gác trọ
đèn tắt suốt đêm dài
con chim mười năm đó
bay về đậu nơi đay

hơi thở giết thời gian
bướm nằm chết thang lầu
tiếng chim ru ngày tháng
máu chảy về sông sâu

suốt đời không biết nói
tôi ngồi thức một mình
đốt thuốc lên nhìn khói
đêm vọng về vô minh

Phạm Công Thiện


Mùa Xuân

Image Hosted by ImageShack.us

Mùa xuân bay thành khói
tôi ca hát một mình
suốt đời không biết nói
nước chảy tràn con kinh

quá khứ bay lên trời
biến thành cánh chim non
tôi quì hôn lá mới
đau khổ trắng linh hồn

hư vô đỗ ra khơi
kỷ niệm trôi qua cầu
bãi chiều không người tới
tỉnh nhỏ quên từ lâu

xuân bay trắng núi đồi
tôi nằm ngủ mơ chim
bỗng hét lên trong tối
ngồi dậy thức trắng đêm

trời cuối năm gác trọ
đèn tắt suốt đêm dài
con chim mười năm đó
bay về đậu nơi đay

hơi thở giết thời gian
bướm nằm chết thang lầu
tiếng chim ru ngày tháng
máu chảy về sông sâu

suốt đời không biết nói
tôi ngồi thức một mình
đốt thuốc lên nhìn khói
đêm vọng về vô minh

Phạm Công Thiện
12.1988