Phạm Duy

Một nhánh sông

ThienHuong

Chiều về trên sông
Phạm Duy – Thái Thanh

Chiều về trên một nhánh sông
Bên tôi con nước đỏ lòng quanh co
Nước loang dưới đáy trời dò
Buồn tôi thánh thót trên lò nhân sinh.
Tôi sôi bộ ngực ái tình
Tan thân địa ngục biến hình dương gian
Tôi tan vồi vội tôi tan
Bay trên cái sống mối hàn âm ty
Củi tôi đây củi tứ chi
Đốt lên sưởi ấm từng khuya với người
Chiều về trong một cánh dơi
Bên tôi bóng xám bay trời âm u
Mắt vàng khép muộn trời thu
Hồn tôi chập choạng cái mù nẻo xa
Tôi nghiêng một bóng chiều già
Soi trong tâm trí ngôi nhà tịch liêu
Tôi yêu vồi vội tôi yêu
Ôm chưa đầy ngực bấy nhiêu mộng tàn
Chiều về thân ngại truy hoan
Nghe trên giá sách bụi vàng dâm thư
Đêm nay ngọn lửa chần chờ
Bên tôi trời đất từ từ quên quên

Viên Linh

Hình : Thiên Hương

Advertisement

Gọi Em Là Đóa Hoa Sầu

Phạm Duy phổ nhạc – Duy Quang hát

Ngày xưa áo nhuộm hoàng hôn
Bóng ai cắp rổ lên cồn hái dâu
Tiếng nàng hát vọng đôi câu
Dừng tay viết mướn lòng sầu vẩn vơ
Lều tranh còn ủ chăn mơ
Mối tình làm một bài thơ vô đề
Ẩn Lan ơi! mái tóc thề
Gió xuân nay có vỗ về suối hương
Đêm nao ngồi học bên tường
Nến leo lét lụi, chữ vương vắt chìm
Ngoài song thoảng tiếng hài im
Như trăng buông hạt tơ chìm kiêu sa
Lan cười đưa đến cho ta
Sợi dài tóc buộc chùm hoa ngâu vàng
Sánh thơm áp má mơ màng
Tình ra hương thoảng bóng lan chập chờn
Nhớ khi em dỗi em hờn
Hai tay chia sẻ nắm cơm cháy vừng
Nhớ đêm nằm võng ngó trăng
Đếm ngôi sao sáng lại rằng sáng sao
Giọng em lanh lảnh tiếng cao
Răng em tươi hạt ngọc nào long lanh
Nền trời mây lại qua nhanh
Viền trăng vương phải đầu cành vỡ tan
Những đêm trời tối như than
Bắt con đom đóm trên giàn mồng tơi
Cho em, em cất tiếng cười
Hất tay em thả đóm trời tung bay
Vòi ta đuổi bắt lại ngay
Thả đi, đòi lại mãi đầy đọa nhau
Gọi em là vẻ hoa sầu
Lan đòi nụ bưởi cài đầu làm duyên
Nhặt son trên núi mài nghiên
Thơ anh em điểm dấu son mầu hồng

Phạm Thiên Thư
Trích trong tập Đoạn Trường Vô Thanh

Nụ Tầm Xuân đã khác

Dây Hồng Leo (Tầm Xuân)

Dây Hồng Leo (Tầm Xuân)


Quay ngược chiều thiếu nữ
Em đã thành thiếu phụ
Từ lâu rồi
Em không còn là của anh
Những ảo ảnh anh đuổi bắt
Không có thực
Những giấc mơ anh tìm kiếm
Không có thực
Từ lâu rồi
Em không còn là của anh
Em vùi chôn tuổi trẻ của mình
Trên tháng ngày khô cứng
Đôi khi giật mình
Xót một cơn mưa đã chết
Em đâu còn là em
Tiên nữ trong cây
Trinh nữ trong gai
Ánh cầu vồng bảy sắc
Tia nắng dịu dàng anh đuổi bắt…
Em đã thành người đàn bà khác
Bông hoa xanh nụ tầm xuân đã khác
Trách chi em, trách chi đời đen bạc
Khi chính mình lắm lúc tự vùi chôn…


 
Lâm Thị Vỹ Dạ
 

*** ovv :
Nhiều nơi trên đất Bắc gọi cây hoa hồng dây hay hồng leo là cây tầm xuân. Loại này, cây, lá, nụ, hoa, như thể hoa hồng. Thuộc họ hoa hồng. Có nơi dùng nó làm gốc để lai ghép các loại hoa hồng nhập nội. Cây hồng dây khác hoa hồng hay hoa hường hai điểm.
Thứ nhất, không mọc thẳng đứng như các loại hoa hồng. Thân mềm hơn, mảnh hơn, leo thành giàn. Leo trên ban công, hoặc trùm lên bờ tường trước nhà.
Thứ hai, chồi của hoa hồng dây thường đơm một chùm nụ, nở thành một chùm hoa. Các loại hoa hồng khác, mỗi chồi hoa chỉ đơm một nụ.

Nụ hồng dây khi nở thành hoa có màu hồng nhạt, khác màu hoa tầm xuân trong ca dao:

Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay!


Nụ Tầm Xuân
Phạm Duy – Ỵ́ Lan – Vũ Khanh