Vũ Hoàng Chương

Mười Hai Tháng Sáu

For June           –           Strawberry Supermoon June 2022

trăng của nhà ai trăng một phương
nơi đây rượu đắng mơ đêm trường
ờ, đêm tháng sáu mười hai nhỉ
Tố của Hoàng ơi ! hỡi nhớ thương !
là thế, là thôi, là thế đó
mười năm thôi nhé mộng tan tành
mười năm trăng cũ ai nguyền ước !
Tố của Hoàng ơi ! Tố của anh
tháng sáu mười hai – từ đấy nhé
chung đôi – từ đấy nhé lìa đôi
em xa lạ quá đâu còn phải
Tố của Hoàng xưa , Tố của tôi
men khói đêm nay sầu dựng mộ
bia đề tháng sáu ngày mười hai
tình ta ta tiếc, cuồng ta khóc
Tố của Hoàng, nay Tố của ai ?
tay gõ vào bia mười ngón rập
mười năm theo máu hận trào rơi
học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp
khúc Cổ bồn ca gõ hát chơiKiều Thu hề Tố em ơi !
ta dương lửa đốt tơi bời Mái Tây
Hàm Ca nhịp gõ khói bay
hồ xừ xang xế bàn tay điên cuồng

Kiều Thu hề trọn kiếp thương
sầu cao ngùn ngụt mây đường tơ khô
xừ xang xế xự xang hồ
bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên

Kiều Thu hề Tố hỡi em !
nghiêng chân rốn bể mà nghe lửa bùng
xế hồ xang khói mờ rung
nhịp vươn sầu tỏa năm cung ngút ngàn

Vũ Hoàng Chương

Advertisement

Phương Xa

Nhổ neo rồi thuyền ơi! Xin mặc sóng,
Xô về đông hay dạt tới phương đoài,
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng,
Lòng cô đơn cay đắng hoạ dần vơi.
Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bẩy đứa,
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh,
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa,
Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh.
Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỷ,
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ,
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị,
Thuyền ơi thuyền! Xin ghé bến hoang sơ.
Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt,
Treo buồm cao cùng hát tiếng hò khoan.
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt,
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan.

Vũ Hoàng Chương

Vô đề

Hoa đợi trăng lên trả bóng hình 
Kìa hoa run rẩy bóng rung rinh 
Vầng trăng hiểu ý lên cao mãi 
Đẩy bóng về hoa nhập với hình 

 

Vũ Hoàng Chương

Phương xa

 

Nhổ neo rồi thuyền ơi! xin mặc sóng 
Xôi về đông hay giạt tới phương đoài 
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng 
Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi 

Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bẩy đứa 
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh 
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa 
Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh 

Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỷ 
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ 
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị 
Thuyền ơi thuyền! Xin ghé bến hoang sơ 

Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt 
Treo buồm cao cùng cao tiếng hò khoan 
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt 
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan 

 Vũ Hoàng Chương
(Thơ Say)