Lam Hạnh

Ngày thứ 22

 

Vú nóng
người đàn bà dán thân thể nâu bóng vào
nỗi đợi
ngày thứ 22 mẩy căng phỏng rộp
nhớ
những cây vẫn dựng đứng hát ca bên sườn đồi thông
cọ khát thèm vào tấm lưng thời gian mênh mông
tình động vọng hay thân cựa quậy
nhảy cỡn lên mùa hoa động dục
mắt em liếc đường môi sắc lẻm
miệng em ngọt biển quê nhà mặn mặn

Bụng tròn
tiếng thở dài úp mặt thầm thỉ giấu
đôi má hực sắc đỏ
rốn hở da căng cánh buồm no gió
ngày thứ 22 dựng lên trên đỉnh cọc
đợi
xé toàn toạc ẩn mật đàn bà đàn bà
con chim bay dọc vọc vào nỗi ngượng ngùng
một tấc hai
xa hơn nghìn trùng đường đi ánh sáng

Sâu
người đàn bà da nâu
cong mình vục mặt xoay
trên đôi bít tất màu phấn lợt
giải phóng tư duy phong kiến cũ nhàm khi
đầu vú cứng căng nổi phong ba tóc bão

Ngày thứ 22
không thể giống mọi ngày ủ
chờ đợi

Lam Hạnh

Khúc Tháng Chạp

Tháng chạp mây lận đận
gió rối tung
sóng mù đỗ bến
tịch mịch rơi
tịch mịch em

Tình si tình si
em tháo tung diễm lệ
ngực hân hoan
anh không về
tim bồn chồn tim khờ khạo
đông buồn rơi, mơ hoang

Tháng chạp
vén tóc cho cao đến ngàn mây
vén mây cho chon von nụ cười
chiêm bao em thả bên trời
trắng xóa
mù tăm
anh chưa về…

Tháng chạp
thản nhiên thản nhiên
trời trút cơn mưa huyễn hoặc
mắt em
biển mù sóng hát khúc ngờ vực
thênh thang anh về
quýnh quáng em…

 

Lam Hạnh

Mùa Đông Phương Trinh Tiết

Riêng cho H.

lưng chừng sáng
ngực em căng đầy giấc mơ anh
long lanh xanh
mùa Đông phương trinh tiết
lạ lẫm đàn ông lạ lẫm
em lẫm chẫm
bước vào mùa yêu
con gái liêu xiêu
tình

lưng chừng sáng
bụng em phập phồng chạm
hơi thở anh
úp mặt
áo em bay như vầng mây trốn gió
mùi anh say như rượu ngậm đêm xuân
khối u nào đã mọc
di căn nhan sắc em
con gái

bình minh đến
tay anh nhúng chàm mùa hương con gái
tênh hênh ngực trần phì nhiêu
em
giấu mặt
mùa đông phương trinh tiết
hỏi ai?

Lam Hạnh