Khi em thả vội tình tôi
Riêng lòng có chút bồi hồi không em?
Em, có thật sẽ bình yên.
Hay chừng như lá chao hiên mái đời
Những tờ thư của một thời
Tội tình chi lắm cũng rời chiêm bao
Thuyền tách bến còn rứt đau
Em về nơi ấy, rối nhầu bóng tôi.
Tình chưa kịp ngọt đầu môi
Chưa tàn cuộc rượu thì thôi cũng đành
Khi không đổ ngọn nắng hanh
Trái mùa vừa trở, mục cành đong đưa.
Trăm lá thư cũng chưa vừa
Thêm nghìn lần nữa. Có thừa không em?
Em. Có thật sẽ bình yên
Hay hồn rủ gió. Đổ nghiêng cõi nào?
Nhật Nguyễn